Trong l.úc chờ bạn trên quốc l.ộ 1, anh Quí được một người lái ô tô tiếp cận cho đi nhờ và mời nước suối. Sau khi uống nước, anh Quí ngủ mê man và bị bắt cóc bán sang Campuchia.
Theo b.áo Dân Trí ngày 16/12/2024 có bài viết với tiêu đề: “Uống nước suối trên xe đi nhờ, nam thanh niên bị l.ừa bán sang Campuchia”. Nội dung như sau:
Ngày 16/12, bà Trần Thị Mỹ (54 tuổi, ngụ huyện Thủ Thừa) trình b.áo công an địa phương về việc con trai Lê Văn Quí (31 tuổi) bị nhóm người bắt cóc sang Campuchia, đ.ánh đập. Sau khi nhận được t.iền chuộc, anh Quí đã được nhóm bắt cóc thả tự do, đang điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy (TPHCM).
Bà Mỹ kể, khoảng 13h ngày 10/12, Quí được người quen hẹn lên huyện Bến Lức (Long An) để xin việc l.àm ở một công ty.
Đang ngồi chờ trên quốc l.ộ 1, Quí được một nam tài xế lái ô tô 5 chỗ tiếp cận hỏi đi về đâu, lên xe đi cho vui. Ban đầu anh từ chối nhưng do chờ bạn quá lâu, tài xế nói kh.ông lấy t.iền vì đi chung tuyến đường nên Quí đồng ý.
Anh Quí bị nhóm mua bán người đ.ánh đập dã man (Ảnh: T.T.).
Đi được khoảng 1km, tài xế đưa cho anh Quí chai nước suối. Khi uống vào, anh ngủ mê man. L.úc thức dậy, anh mới nhận ra mình đang ở Campuchia, được đưa vào căn phòng có 5 người (có một cô g.ái) và quản lý nghiêm ngặt.
Vài giờ sau, nhóm bắt cóc yêu cầu anh ký hợp đồng giao việc, đảm bảo doanh thu trung bình 2.000USD/tháng. Nếu kh.ông hoàn thành mức lương, họ sẽ bán anh sang công ty khác. Anh Quí kh.ông đồng ý thì bị nhóm này yêu cầu đưa 200 tr.iệu t.iền chuộc. Nhóm này cũng thu toàn bộ điện thoại, giấy tờ tùy thân, t.iền m.ặt của anh.
Theo bà Mỹ, t.ối 11/12, một phụ nữ trong nhóm bắt cóc gọi điện thoại yêu cầu gia đình bà chuyển 200 tr.iệu đồng để chuộc con.
Đầu dây bên kia, anh Quí k.hóc lóc nói: “Mẹ ơi cứu con. Họ đ.ánh, chích điện con chịu hết nổi rồi, nếu kh.ông có t.iền họ giết con”. Trong 2 ngày tiếp theo, Quí bị nhóm người cầm cây đ.ánh liên tục vào người, nằm bất động.
Cùng thời điểm, một thanh niên bị nhốt chung phòng với Quí tên là Hiếu, quê Tuyên Quang. Hiếu được gia đình gửi 120 tr.iệu đồng để chuộc. L.úc này, Quí nhờ người thân của Hiếu cho mượn 150 tr.iệu đồng để trả nhóm bắt cóc (nhóm này g.iảm 50 tr.iệu đồng).
Chiều 13/12, khi nhận đủ t.iền, nhóm bắt cóc đuổi Hiếu, Quí ra đường. Cả hai bắt xe về đến Cửa khẩu Mộc Bài (Tây Ninh), với giá 20 tr.iệu đồng. Tại đây, cả hai tiếp tục thuê xe về nhà Quí ở ấp 2, xã Mỹ An, huyện Thủ Thừa.
“Con trai về được nhà, tôi mừng quá. Gia đình cũng đã vay mượn t.iền trả lại cho gia đình cháu Hiếu. Quí bị nhóm bắt cóc đ.ánh bầm người, đang điều trị ở bệnh viện”, bà Mỹ bùi ngùi nói.
Ngày 16/12, Công an huyện Thủ Thừa đã phối hợp các đơn vị n.ghiệp vụ Công an tỉnh Long An vào cuộc x.ác minh vụ việc. Công an đã trực tiếp l.àm việc anh Quí, anh Hiếu x.ác định nội dung để l.àm rõ nhóm bắt cóc.
Trước đó, b.áo Thanh Niên ngày 10/01/2024 có bài viết với tiêu đề: “S.inh viên tìm việc bị l.ừa bán sang Campuchia: Hành trình sợ hãi!”. Nội dung như sau:
Thủ đoạn đáng sợ
Có lẽ có giàu trí tưởng tượng đến mấy tôi cũng kh.ông nghĩ được hành trình đi xin việc l.àm đơn g.iản của mình lại bi.ến thành một vụ bắt cóc, bị l.ừa bán sang Campuchia mà tôi chỉ có thể thấy trên ph.im trước đó.
Đầu tháng 12.2023, tôi bắt đầu nộp hồ s.ơ ứng tuyển trên các nền tảng mạng xã hội cho những vị trí trong ngành logistics. Vốn dĩ tôi phải xin việc bên ngoài mà kh.ông th.ông qua nhà trường vì ban ngày tôi còn phải l.àm luận văn t.ốt n.ghiệp, cần tìm việc vào ban đêm, trong khi các đầu việc do nhà trường giới thiệu chỉ l.àm vào ban ngày. Đến cuối tháng 12, tôi nhận được một email th.ông b.áo tr.úng tuyển vị trí giám sát kho. Người gửi email cho biết đang l.àm bộ phận nhân sự của một công ty thương mại điện tử và hẹn tôi phỏng vấn qua mạng.
Đúng ngày giờ, tôi tham gia phỏng vấn thì có 2 người xuất hiện, chỉ hỏi qua về kinh nghiệm l.àm việc, thời gian ra trường và th.ông b.áo tôi sẽ tham gia tập huấn trong vòng 1 tuần và viết bài luận về công ty. Sau phỏng vấn, những người này gửi cho tôi một đường link đề nghị tìm hiểu thêm về công ty và cho biết sẽ sắp xếp để tôi tham quan hệ thống của công ty vào ngày 29.12.
Hành trình đáng sợ của tôi sau đó bắt đầu!
Sau khi tham gia buổi phỏng vấn, một người trong s.ố này bắt đầu kết bạn qua Zalo với tôi để tôi đăng ký xe của công ty tham quan kho. Ban đầu tôi đăng ký tham quan kho ở Bình Dương nhưng người này cho biết chỉ đón ở TP.HCM và hẹn tôi ra Bến xe An Sương để xe đón.
Đúng giờ, tôi đến điểm hẹn và có xe 4 chỗ đón sẵn, cho biết sẽ đưa tôi đến Củ Chi. Sau đó khoảng 30 phút, lái xe cho biết sẽ chuyển tôi sang xe 16 chỗ để đi chung với người khác vào kho. Đi được khoảng 15 phút, sau khi lái xe và tài phụ đề nghị tôi ra phía sau ngồi thì xe dừng lại tại một nơi vắng vẻ để 3 người khác lên xe. Có 2 người trong s.ố đó cầm dùi cui điện.
Bất ngờ, tôi bị 2 người này dí dùi cui điện vào hai đầu gối, lấy hết điện thoại và đồ dùng tôi mang theo. Tôi rất sợ hãi, chỉ biết ngồi im kh.ông dám nói gì. Xe đi tiếp khoảng 1 tiếng thì có một người Campuchia lấy xe máy đến đón tôi và một người nữa trên xe đến một chiếc ô tô 4 chỗ khác.
Đến l.úc này, tôi biết mình đã kh.ông còn ở Việt Nam nữa rồi.
Bị đ.ánh và bỏ trốn
Lên xe ô tô, tôi tiếp tục bị đ.ánh. Có tất cả 4 người trên xe tiếp tục lục người kiểm tra, đ.ánh và dọa tôi kh.ông được lên tiếng. Xe đi khoảng 15 phút thì đến điểm hẹn của nhóm người với chiếc xe 9 chỗ chờ sẵn. Tôi tiếp tục bị đ.ánh và phải cung cấp mật khẩu điện thoại cho nhóm người. L.úc này là 22 giờ đêm, trời t.ối thui và vắng vẻ. Tôi bị đẩy lên xe. Trên xe ngoài hàng ghế lái xe thì còn 3 hàng ghế. Hàng đầu tiên có 2 người bặm tr.ợn ngồi c.anh giữ, sau đó là đến ghế của tôi có một người c.anh giữ. Hàng ghế cuối cùng có 2 người Việt Nam và một người Campuchia.
Ngồi trên xe, tôi đã rất hoảng loạn và sợ hãi, trong đầu hình dung ra rất nhiều thứ khủ.ng kh.iếp sẽ chờ đợi mình trong những ngày sắp tới. Tôi kh.ông thể ngủ được.
Xe tiếp tục di chuyển. Đến khoảng 12 giờ đêm, xe dừng lại nghỉ giữa đường. Lái xe và những người ở hàng ghế phía trước và sau tôi đã ngủ. Những người ngồi c.anh cửa bắt đầu đi vòng vòng quanh xe để gọi điện thoại. Nhưng cửa xe vẫn đang mở. Cơ hội của tôi đã tới!
Chờ 2 người gọi điện thoại đi đến phía đuôi xe, tôi lén lao nhanh ra ngoài. Tôi lấy hết sức, chạy nhanh hết mức có thể, hướng về phía đường lớn. May mắn là quãng đường này kh.ông xa. Tôi chạy một l.úc thì thấy một quán nhậu. Cố gắng giữ bình tĩnh hết sức có thể, tôi nhờ bảo vệ và nhân viên của quán cho mượn một chiếc điện thoại để có thể gọi điện về nhà và b.áo công an.
Gọi được cho người nhà nhưng vì quãng đường xa, phải đến sáng người nhà mới có thể đến đón. May mắn thay, tôi đã gặp được những người t.ốt. Chủ quán cho tôi ở lại nghỉ chung phòng với các nhân viên để đảm bảo an toàn. Sáng hô.m sau, thấy người nhà xuất hiện, tôi đã r.ơi nước mắt.
Tôi đã trở về Việt Nam, đã bình tâm hơn sau cú s.ốc quá lớn này. Nhưng cuộc đời này chắc tôi kh.ông thể nào quên một câu chuyện khó tin là mình từ một người đi xin việc bất ngờ trở thành nạn nhân của một vụ bắt cóc, bị l.ừa bán sang Campuchia đáng sợ đến như thế.
S.inh viên nên th.ông qua nhà trường để tìm việc l.àm
Theo lãnh đạo trường đại học nơi nạn nhân đang theo học, nam s.inh viên này là s.inh viên giỏi, đang l.àm luận văn t.ốt n.ghiệp, đã từng đi l.àm nhiều nơi để trải nghiệm và học hỏi. Vì có nhu cầu tìm việc l.àm nên s.inh viên này có tìm hiểu nhiều nơi và gặp phải câu chuyện đáng sợ như trên.
Sau khi nắm bắt sự việc, nhà trường đã có trình b.áo sự việc đến công an. Công an cũng đã có lời cảnh b.áo đến các s.inh viên về hiện tượng l.ừa tìm việc để bắt cóc này. Hiện tại t.ình trạng tinh thần của s.inh viên đã dần ổn định, chỉ bị đ.ánh và chấn thương phần mềm. S.inh viên đã trở lại lớp học bình thường. Nhà trường đã động viên tinh thần, thăm hỏi s.inh viên cũng như liên hệ với cha r.uột để x.ác minh th.ông tin và thăm hỏi, động viên, phối hợp cùng gia đình theo dõi, động viên tinh thần nhằm giúp s.inh viên ổn định việc học tập.
Lãnh đạo nhà trường cũng cho biết câu chuyện s.inh viên tìm việc l.àm bị l.ừa sang Campuchia cũng là lời cảnh b.áo để s.inh viên trong trường cũng như nhiều trường khác cẩn thận hơn khi tìm kiếm việc l.àm. Hiện nay, tất cả phòng công tác s.inh viên của các trường đại học đều có bộ phận quan hệ doanh n.ghiệp để hỗ trợ tìm kiếm chỗ thực tập và việc l.àm cho s.inh viên rất uy tín. Riêng phòng công tác s.inh viên nơi nam s.inh viên đang theo học cũng có mối quan hệ gắn kết với hơn 500 công ty và tập đoàn có uy tín để giới thiệu chỗ thực tập và việc l.àm bán thời gian, toàn thời gian cho cả s.inh viên và cựu s.inh viên hằng ngày và liên tục. Chưa kể hiện nay rất nhiều trường t.ổ ch.ức ngày hội việc l.àm với hàng chục doanh n.ghiệp để kết nối việc l.àm cho s.inh viên. Vì vậy, s.inh viên nên ưu tiên liên lạc với các kênh chính thống của các trường để gửi hồ s.ơ và tìm kiếm việc l.àm, tránh xảy ra những trường hợp tương tự.
https://dantri.com.vn/xa-hoi/uong-nuoc-suoi-tren-xe-di-nho-nam-thanh-nien-bi-lua-ban-sang-campuchia-20241216113718364.htm