Tôi nhận được tin nhắn ly h.ôn vào một buổi sáng se lạnh. Kh.ông một lời cảnh b.áo, kh.ông một cuộc đối thoại, chỉ là vài dòng chữ lạnh lùng: “Chúng ta kết thúc rồi. Anh đã chuyển hết t.iền ra tài khoản riêng, em đừng tìm anh nữa.” Tôi sững người, tim như vỡ vụn. Người đàn ông tôi từng yêu, từng tin tưởng, giờ đây lại có thể dễ dàng vứt bỏ tôi chỉ bằng một tin nhắn?
Nhưng anh ta đã phạm một sai lầm lớn. Anh ta tưởng tôi yếu đuối, tưởng tôi sẽ ngồi k.hóc than trong vô vọng. Nhưng kh.ông, tôi đã nhìn thấu tất cả từ lâu.
Anh ta đã thay đổi trong sáu tháng qua: về muộn hơn, luôn ô.m khư khư điện thoại, kh.ông còn những ánh mắt yêu thương dành cho tôi. Một linh cảm mơ hồ bảo tôi phải đề phòng. Thế là tôi âm thầm chuẩn bị.
Tôi đã thuê một kế toán viên riêng để giám sát tài khoản của cả hai vợ chồng. Nhờ đó, tôi phát hiện anh ta bắt đầu chuyển t.iền ra ngoài từng chút một. Tôi cũng tìm một luật sư giỏi, và quan trọng nhất, tôi thu thập chứng cứ về chuyện n.goại t.ình của anh ta – những lần anh ta bí mật vào khách sạn với người phụ nữ khác, những tin nhắn yêu đương ngọt ngào mà anh ta kh.ông ngờ tôi đã lưu lại hết.
Mọi chuyện càng rõ ràng hơn khi tôi thuê thám tử theo dõi anh ta. Bằng chứng thu về khiến tôi ch:ết lặng, nhưng cũng giúp tôi thức tỉnh. Người đàn ông mà tôi yêu thương bao năm hóa ra chỉ là một k.ẻ tham lam và bội bạc. Cô ta – nhân t.ình của anh ta – trẻ hơn tôi gần mười tuổi, một cô g.ái xinh đẹp nhưng đầy tính toán. Tôi đã nghe đủ những cuộc trò chuyện của họ, hiểu rõ anh ta định rời bỏ tôi để đến với cô ta như thế nào.
Khi anh ta rút hết t.iền, tôi kh.ông ngạc nhiên. Vì tôi đã đi trước một bước. Tài khoản chung mà anh ta nghĩ là nguồn tài chính duy nhất? Tôi đã chuyển phần t.iền hợp pháp của mình sang một quỹ riêng trước đó. Căn nhà mà anh ta định lấy đi? Đáng tiếc, nó đứng tên tôi từ lâu nhờ vào một bản thỏa thuận tài sản mà anh ta đã bất cẩn ký vào năm ngoái.
Sau khi gửi tin nhắn ly h.ôn, anh ta gọi điện, có lẽ để tận hưởng chiến thắng. Tôi bình thản nhấc máy.
“Em định l.àm gì? Anh đã lấy hết t.iền rồi. Em sẽ kh.ông s.ống nổi đâu.” Giọng anh ta đầy tự mãn.
Tôi mỉm cười. “Anh nghĩ vậy à? Chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa. Và khi đó, anh sẽ hiểu thế nào là m.ất tất cả.”
Anh ta cười khẩy, kh.ông hề lo sợ. Có lẽ anh ta nghĩ tôi chỉ là một người vợ tội n.ghiệp chẳng biết gì về tài chính, chẳng có cách nào p.hản kháng. Nhưng anh ta kh.ông hề biết, tôi đã chuẩn bị từ lâu.
Trong những tuần tiếp theo, tôi hợp tác với luật sư, thu thập đủ bằng chứng. Tôi còn nhờ một người bạn l.àm truyền th.ông giúp tôi đưa ra những th.ông tin đúng l.úc. Bố mẹ anh ta cũng bị kéo vào cuộc khi họ phát hiện con trai mình đang dốc hết tài sản để chạy theo một người phụ nữ trẻ đẹp mà họ chưa từng gặp.
Rồi ngày xét xử cũng đến. Anh ta bước vào tòa án với vẻ tự tin, nhưng chỉ sau vài phút, sắc m.ặt bắt đầu bi.ến đổi khi luật sư của tôi trình bày chứng cứ. Tài sản chung? Tôi đã bảo vệ phần của mình. Chứng cứ n.goại t.ình? Kh.ông thể chối cãi. Những khoản t.iền anh ta tưởng đã giấu kỹ? Tất cả đều bị phanh phui.
Tòa tuyên bố tôi nhận được phần lớn tài sản, còn anh ta – với s.ố t.iền đã tẩu tán – lại phải bồi thường thêm cho tôi vì vi phạm hợp đồng h.ôn nhân. Lần đầu tiên, tôi thấy ánh mắt anh ta l.ộ rõ sự hoảng loạn. Người đàn ông từng rời bỏ tôi qua một tin nhắn giờ đây chẳng còn gì trong tay.
Nhưng chưa hết, cô nhân t.ình trẻ trung cũng kh.ông chấp nhận ở bên một k.ẻ trắng tay. Tôi nghe nói chỉ vài ngày sau phiên tòa, cô ta đã rời bỏ anh ta, tìm một người đàn ông giàu có khác. Anh ta cố liên lạc với tôi, nhưng tôi chẳng còn gì để nói.
Tôi bước ra khỏi tòa, hít một hơi thật sâu. M.ặt trời vẫn tỏa sáng rực rỡ trên b.ầu trời. Tôi mỉm cười – kh.ông phải vì chiến thắng trước anh ta, mà vì tôi đã lấy lại được cuộc đời của chính mình. Một chương mới đang chờ đợi tôi phía trước, và tôi biết mình sẽ s.ống t.ốt hơn bao giờ hết.