Chắc hẳn nhiều người sẽ kh.ông thể nhận ra khi nhìn vào hình ảnh của chàng trai này trước kia và bây giờ. ADVERTISEMENT
Năm 20 tuổi bạn l.àm gì?
Với phần lớn chúng ta, năm 20 tuổi là thời gian của những ngày tháng đại học, đang học tập và khám phá ngành nghề yêu thích. Có những người ở độ tuổi này là vận động viên, người nổi tiếng trên mạng xã hội hoặc nghệ sĩ trẻ. Dù là gì, tuổi 20 luôn mang đến cảm giác năng lượng dồi dào, đầy sức s.ống, và mọi điều có thể thực hiện.
Tuy nhiên, cũng có những bạn trẻ 20 tuổi lại chọn cách s.ống khép kín, chỉ quanh quẩn trong nhà với chiếc điện thoại, cắt đ.ứt liên lạc với thế giới bên ngoài. Câu chuyện của Chu Quang (tên nhân vật đã được thay đổi) – một thanh niên từ Trung Quốc là một ví dụ điển hình về bi kịch và hành trình vượt qua t.ình trạng này.
5 năm s.ống tách biệt
Chu Quang là một cậu b.é vui vẻ, hòa đồng. Tuy nhiên, từ những năm cấp 2, cậu đã trở thành nạn nhân của bạo lực học đường. Kh.ông thể đối diện với vấn đề, Quang chọn cách im lặng chịu đựng, kh.ông chia sẻ với ai. Từ đó, cậu dần thay đổi.
Sau khi t.ốt n.ghiệp cấp 2, dù mới 15 tuổi, Chu Quang quyết định kh.ông học tiếp lên THPT vì sợ đi học. Nhận thấy con mình gặp khó khăn, bố mẹ cậu đồng ý để Quang ở nhà, hy vọng thời gian sẽ giúp cậu vượt qua được giai đoạn khó khăn này và có thể quay lại trường học sau một hoặc hai năm. Tuy nhiên, t.ình hình kh.ông hề cải thiện.
Cậu kh.ông giao tiếp với ai, suốt ngày chỉ nằm chơi điện thoại. Chiếc điện thoại trở thành vật bất ly thân, còn chiếc chăn là lá chắn duy nhất để tránh xa thế giới bên ngoài.
Bố mẹ Quang phải ra ngoài l.àm việc, kh.ông thể giám sát con trai suốt ngày. Quang dần trở nên lười ăn, chỉ ăn một bữa mỗi ngày. Cậu kh.ông tắm rửa, kh.ông cắt tóc, kh.ông cắt móng tay, chỉ s.ống trong t.ình trạng kh.ông quan tâm đến n.goại hình. Nếu nói Quang giống một người vô gia cư cũng kh.ông sai.
Vậy là, năm năm trôi qua, Quang từ một nam s.inh 15 tuổi trở thành một chàng trai 20 tuổi, kh.ông chú ý đến học hành hay n.goại hình, tóc dài, thân hình gầy yếu, kh.ông khỏe mạnh do thiếu dinh dưỡng và kh.ông vận động.
Bi.ến chuyển lớn
Khi nhận thấy t.ình trạng nghiêm trọng của con trai, bố mẹ Chu Quang quyết định đưa cậu đến một cơ sở giáo dục thanh thiếu niên. Kh.ông muốn con trốn tránh, bố Quang đã ký các giấy tờ ngay tại hầm gửi xe của tòa nhà nơi gia đình s.inh s.ống.
Hai huấn luyện viên đã đến tận nhà để đưa Quang đi. Ban đầu, cậu p.hản kháng, nhưng vẫn bị kéo đi. Trên xe và khi đến cơ sở, Quang luôn trong trạng thái mơ màng, né tránh mọi người, nắm chặt tay điện thoại, kh.ông muốn giao tiếp.
Khi vào ký túc xá, Quang hoảng loạn ngồi xổm trước cửa phòng, ô.m chân và cúi đầu xuống gối vì sợ hãi. Các huấn luyện viên đã phải giúp Quang vệ s.inh cá nhân, cắt tóc, cắt móng tay, thay quần áo, và sau đó đưa cậu đi tham quan khu vực xung quanh. Mỗi bước đi của Quang rất chậm, như thể cơ thể kh.ông còn sự linh hoạt.
Quang kh.ông chỉ được sự hỗ trợ của các huấn luyện viên mà còn có các bạn học viên khác, những người cùng gặp vấn đề như cậu. Họ đã giúp Quang hòa nhập vào cuộc s.ống tập thể, từ ăn cơm, chạy bộ đến tham gia lớp học. Mặc dù thể trạng yếu ớt, Quang kh.ông thể chạy, nhưng bạn học luôn sẵn sàng giúp đỡ.
Trong những ngày đầu, bố Quang cũng đến thăm cậu, cùng đi dạo và đọc sách.
Hiện tại, Quang đã có những thay đổi tích c.ực. Dù vẫn còn hơi sợ sệt và tránh né ánh mắt người khác, nhưng khi được hỏi, cậu đã có thể gật đầu đáp lại. Chặng đường phục hồi của Quang vẫn còn dài, nhưng hy vọng rằng cậu sẽ sớm vượt qua được và trở lại với cuộc s.ống bình thường.
Theo Tạp chí Sở hữu trí tuệ
Link bài gốc
https://sohuutritue.net.vn/cau-be-nam-nha-choi-dien-thoai-suot-5-nam-vi-so-den-truong-hanh-dong-quyet-liet-cua-nguoi-cha-thay-doi-tat-ca-d271375.html