Sau 7 năm cưới nhau, sống chật chội trong căn hộ cũ, cuối cùng vợ chồng tôi cũng bán được nhà với giá 4 tỷ, định bụng sẽ thêm tiền để đổi sang căn hộ cao cấp hơn, rộng rãi hơn cho hai đứa nhỏ có chỗ học hành. Đời tưởng sang trang, ai ngờ vừa dọn vào chung cư thuê tạm thì mẹ chồng tôi gọi điện, giọng gay gắt như bắt đền:
– “Tôi nghe nói hai đứa bán nhà được 4 tỷ đúng không? Mẹ mày đây đang nợ ngập đầu, gánh cả họ hàng bên nội, giờ không đưa cho tôi 3 tỷ thì coi như tuyệt tình!”
Tưởng bà đùa, tôi còn cười khẩy. Nhưng hôm sau bà thật sự vác mặt lên tận nhà, vừa vào đến cửa đã đá dép, chỉ thẳng tay vào mặt tôi, hét lớn trước mặt cả hai cháu nội:
– “Mày khôn hồn thì đưa 3 tỷ ra đây, nhà đó ngày xưa là tiền tao cho con trai tao mua, mày không có quyền giữ hết!”
Tôi điềm tĩnh đặt cốc nước xuống bàn, đứng dậy, nhìn thẳng vào bà:
– “Tôi không biết mẹ cho con trai mẹ cái gì. Nhưng sổ đỏ đứng tên hai vợ chồng, tiền đóng góp tôi gánh 70%, giấy tờ tôi giữ hết. Giờ mẹ muốn chơi trò tình thân ép người, tôi nói thẳng: bà còn non và xanh lắm để chơi với tôi.”
Bà nghẹn lại, gào lên:
– “Mày mất dạy! Tao là mẹ chồng mày đấy!”
Tôi lạnh giọng:
– “Thế mà suốt 7 năm, chưa một lần bà thăm cháu, chưa một đồng bà đưa khi con tôi nằm viện. Nay thấy tiền thì bà nhận là có phần?”
Lúc đó, bố chồng tôi bước vào, định dàn hòa, nhưng tôi đã mở sẵn camera ghi âm từ đầu. Tôi nói rõ:
– “Tôi đã gửi bản ghi âm cho luật sư. Nếu hai người còn tiếp tục vu khống, tôi sẽ kiện vì danh dự và gây rối. Đừng thử thách sự bình tĩnh của tôi nữa.”
Tôi tưởng họ sẽ im. Nhưng không.
Một tuần sau, họ nộp đơn ra Ủy ban, tố cáo tôi chiếm đoạt tài sản. Lý do? “Vợ chồng tôi lừa lấy căn hộ từ tiền thừa kế của gia đình chồng”.
Chồng tôi sốc, vẫn cố tin bố mẹ bị người khác xúi giục. Nhưng rồi, trong một buổi gặp mặt, tôi đã âm thầm ghi lại được đoạn bà nói với anh họ:– “Tao chỉ cần đẩy được con kia ra khỏi cuộc đời thằng Quân (chồng tôi), là mọi thứ về tay. 3 tỷ là nhỏ, cả đời nó phải nhả ra!”
Tôi nộp bằng chứng ấy cho tòa, kèm cả giấy tờ công chứng khoản vay, đóng góp và quyền sở hữu.
Tại phiên xử sơ thẩm, tòa tuyên: bố mẹ chồng tôi thua kiện, phải bồi thường danh dự và xin lỗi công khai.
Câu chuyện khép lại bằng một buổi họp gia đình – nhưng tôi không đến. Chồng tôi nhìn bố mẹ mình, lạnh lùng nói:
– “Từ nay, ba mẹ muốn gì thì cứ kiện. Nhưng đừng bao giờ lôi vợ con con vào chuyện tiền nong nữa. Ba mẹ đã mất con một lần rồi. Đừng để mất luôn cháu.”