Mưa lũ kinh hoàng đã c.ướp đi biết bao s.inh mạng, và cũng c.ướp đi 5 người thân của binh nhì Hoàng Trọng Diệp mà đến bây giờ chàng trai 19 tuổi vẫn kh.ông dám tin là sự thật…
B.áo Đời s.ống Pháp luật ngày 23/09 đưa th.ông tin với tiêu đề: “Nỗi đau tận cùng của chiến sĩ trẻ khi nhận tin m.ất cả 5 người thân trong gia đình chỉ sau một đêm” cùng nội dung như sau:
Sáng ngày 10/9, binh nhì Hoàng Trọng Diệp cùng các đồng đội của mình đang thực hiện nhiệm vụ đảm bảo an toàn cho trại tạm giam và phạm nhân, sẵn sàng phương án giúp đỡ, ứng cứu nhân dân trên địa bàn trong trường hợp cần thiết, thì bất ngờ nhận được tin dữ, ngôi nhà ở quê anh bị đất đá sạt lở, ch.ôn vùi.
Trong ngôi nhà ở quê tại xã Minh Chuẩn, huyện Lục Yên, tỉnh Yên Bái là toàn bộ người thân của chiến sĩ Diệp. L.úc này, anh Hoàng Trọng Diệp chỉ biết trông chờ vào một phép m.àu sẽ đến với gia đình mình. Nhưng nỗi đau vô cùng đã tới, khi anh Diệp nhận tin cả 5 người trong gia đình (gồm ông, bà, bố, mẹ và em g.ái) đều đã m.ất trong cơn lũ dữ.
Đơn vị tức t.ốc chuẩn bị xe đưa anh Diệp về ngay hô.m đó. Nhưng đi được nửa đường, cả đoàn phải quay trở lại vì nước lũ và sạt lở đất rất nguy h.iểm. Người chiến sĩ trẻ cả đêm kh.ông thể chợp mắt, gục đầu bất lực.
Đến khi tuyến đường được khơi th.ông, Diệp trở về bên gia đình nhưng kh.ông kịp nhìn người thân lần cuối, họ hàng đã đưa 5 nạn nhân đi ch.ôn cất sau khi được đưa lên khỏi hiện trường vụ sạt lở. Nước mắt đã chẳng cạn bởi m.ất mát quá lớn. Chỉ cách đây ít ngày, nơi này vẫn là ngôi nhà thơ ấu với ông bà, bố mẹ và 2 anh em Diệp. Mỗi lần về quê anh lại được cả nhà ùa ra đón chờ.
Nhưng đất đá sạt lở đã ch.ôn vùi tất cả. Vành khăn trắng trên đầu, nghẹn ngào đưa tiễn những người thân yêu trong tang lễ vội vàng giữa những khó khăn của vùng lũ.
Sáng ngày 18/9, Đại tá Đặng Xuân Quỳnh – Phó Giám đốc Công an tỉnh Yên Bái cùng đoàn công tác đã đến thăm hỏi, động viên binh nhì Hoàng Trọng Diệp.
Thay m.ặt Lãnh đạo Công an tỉnh, Đại tá Đặng Xuân Quỳnh gửi lời chia buồn sâu sắc, động viên chiến sĩ Hoàng Trọng Diệp cố gắng vượt qua m.ất mát, đau thương, nhanh chóng khắc phục thiệt hại do mưa b.ão, sớm ổn định cuộc s.ống.
Cảm ơn sự quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ của Lãnh đạo Công an tỉnh, chiến sĩ Hoàng Trọng Diệp hứa sẽ cố gắng vượt qua đau thương, nhanh chóng trở lại công tác, cùng với đồng chí, đồng đội tiếp tục hỗ trợ người dân khắc phục hậu quả mưa lũ, hoàn thành t.ốt mọi nhiệm vụ được giao.
Cố gắng thực hiện lời hứa còn dang dở với cha mẹ
Chia sẻ với phóng viên tờ Dân trí, anh Diệp nghẹn ngào nhớ lại giây phút nhận tin dữ vào sáng 10/9: “Nhà tôi nằm ở chỗ đất cao, kh.ông đến nỗi lở nhiều như thế, kh.ông đến nỗi sập cả nhà…”, với đôi mắt trũng sâu sau nhiều ngày kh.ông thể chợp mắt, Diệp nắm chặt đôi bàn tay run run. Nỗi đau bất ngờ đến quá nhanh khiến chàng trai 19 tuổi chưa thể tin mình đã m.ất cả gia đình chỉ sau một đêm.
Chỉ vài ngày trước khi thiên tai ập xuống, Diệp còn gọi điện thoại trò chuyện với mẹ. Mẹ hỏi thăm con trai ở đơn vị có khỏe kh.ông, nói mấy hô.m nữa sẽ gửi con ít đồ ăn, dặn dò con cố gắng công tác, đừng lo ở nhà bố mẹ vẫn khỏe. Anh kh.ông ngờ, đó là lần cuối cùng anh được nghe giọng nói của mẹ…
Có lần, Diệp hứa với bố mẹ sẽ thi vào trường công an. Đôi mắt đấng s.inh thành ánh lên niềm tự hào, mong mỏi đến ngày thấy con trai trưởng thành. Sau đêm kinh hoàng ấy, lời hứa còn dang dở mà người đã khuất xa. Ngày tháng sau này, Diệp nói sẽ cố gắng thực hiện lời hứa để bố mẹ được an ủi nơi chín suối.
Trước đó, b.áo Dân trí ngày 21/09 cũng có bài đăng với th.ông tin: “Lời hứa dang dở của chiến sĩ m.ất 5 người thân vì sạt lở đất ở Yên Bái”. Nội dung được b.áo đưa như sau:
Nhà văn hóa th.ôn Át Thượng (xã Minh Xuân, huyện Lục Yên, tỉnh Yên Bái) sáng 17/9 người ra vào đông hơn thường lệ, quá nửa trong đó đầu đội khăn tang.
Chính giữa hội trường, một bàn thờ khói hương nghi ngút được dựng lên cho 5 nạn nhân không qua khỏi vì trận sạt lở đất xảy ra rạng sáng 10/9. Họ là ông bà nội, bố mẹ và em g.ái của Hoàng Trọng Diệp (19 tuổi).
Ngôi nhà sàn khang trang của gia đình Diệp đã kh.ông còn dấu tích trong bùn đất mênh mông. Giữa l.úc tang thương, xã cho phép anh dùng tạm nhà văn hóa lo hương khói cho người thân, để mọi người có thể đến hỏi thăm và chia buồn.
Ngồi lặng lẽ giữa căn phòng đặc quánh mùi nhang trầm, Diệp kh.ông còn nước mắt để r.ơi. Đôi mắt trũng sâu vì nhiều đêm thức trắng, anh nghẹn ngào nhớ lại giây phút nhận tin dữ vào sáng 10/9. Nỗi đau bất ngờ đến quá nhanh, chàng trai 19 tuổi chưa thể tin mình đã m.ất cả gia đình chỉ sau một đêm.
“Nhà tôi nằm ở chỗ đất cao, kh.ông đến nỗi lở nhiều như thế, kh.ông đến nỗi sập cả nhà…”, Diệp nắm chặt đôi bàn tay run run, kể lại.
Chỉ sau một đêm m.ất 5 người thân, mọi kỷ vật cũng bị ch.ôn vùi cùng với ngôi nhà (Video: Thu Thảo – Thế Hưng – Trung Nam).
Đang tham gia nghĩa vụ công an tại Trại tạm giam Công an tỉnh Yên Bái, Diệp xin phép đơn vị về nhà lo hậu sự cho người thân. Đơn vị tức t.ốc chuẩn bị xe đưa anh về ngay hô.m đó. Nhưng đi được nửa đường, cả đoàn phải quay trở lại vì nước lũ và sạt lở đất nguy h.iểm.
Kh.ông có cách nào để về nhà, nước lũ ở Yên Bái thì ngày một dâng cao, Diệp chỉ biết gục đầu bất lực. Cả đêm hô.m ấy, anh kh.ông tài nào chợp mắt, đếm từng phút trôi qua mong trời sáng.
Đến sáng 11/9, tuyến đường từ Yên Bái về Lục Yên được th.ông, Diệp mới có thể về với gia đình. Bước chân vào xóm làng thân thuộc nhưng cảm giác hụt hẫng ập đến, anh kh.ông còn bố mẹ và em g.ái ra đón như mọi lần.
Đau đớn hơn, Diệp kh.ông kịp nhìn m.ặt ông bà, bố mẹ và em g.ái lần cuối. Một ngày trước đó, họ hàng trong nhà đã đưa 5 nạn nhân đi ch.ôn cất sau khi được đội tìm kiếm đưa lên khỏi hiện trường vụ sạt lở.
“Cả nhà hứa đợi con về mà, giờ con biết phải l.àm sao đây”, Diệp nấc nghẹn trước di ảnh của người thân.
Ai cũng chảy nước mắt vì thương Diệp, kh.ông biết chàng trai sẽ vượt qua nỗi đau để s.ống tiếp quãng đời còn lại như thế nào.
Chỉ vài ngày trước, Diệp còn gọi điện thoại trò chuyện với mẹ. Mẹ hỏi thăm con trai ở đơn vị có khỏe kh.ông, nói mấy hô.m nữa sẽ gửi con ít đồ ăn, dặn dò con cố gắng công tác, đừng lo ở nhà bố mẹ vẫn khỏe. Anh kh.ông ngờ, đó là câu nói cuối cùng của mẹ.
Ký ức cũng đưa Diệp trở về vài tháng trước khi đi nghĩa vụ công an, anh cùng bố và em g.ái mua bánh kem t.ổ ch.ức s.inh nhật cho mẹ. Sau khi thổi nến, chị Long Thị Thỏa – mẹ của Diệp – ước một điều rằng: “Cả nhà mãi hạnh phúc và được sum vầy bên nhau”. B.ức ảnh gia đình tươi cười ngày hô.m ấy còn đó, vậy mà giờ người đã cách biệt âm dương.
Anh Hoàng Văn Danh – bố của Diệp – ít thể hiện t.ình cảm, chỉ nói “ké” vài câu khi con trai gọi điện về cho mẹ. Giờ đây, Diệp có muốn nhấn s.ố điện thoại để trực tiếp nói với bố hàng trăm nghìn lần, đầu dây bên kia cũng mãi chỉ là sự im lặng.
Cuộc s.ống cũng mãi dừng lại với b.é Hoàng Hồng Lệ – em g.ái của Diệp – ở tuổi 11. Thường ngày, Lệ rất thích lên nhà bà n.goại chơi nhưng đêm xảy ra vụ sạt lở, cô b.é ở nhà cùng bố mẹ.
Kh.ông ai biết chính x.ác những gì kinh hoàng đã xảy ra với gia đình họ. Nhìn b.é Lệ mỉm cười trong di ảnh, ai cũng x.ót xa: “Con b.é còn nhỏ quá…”.
Nhà chỉ có hai anh em, Diệp rất thương em g.ái. Mỗi lần được về phép, hành trang của anh chẳng bao giờ thiếu đồ ăn ngon và đồ chơi dành cho cô b.é. Tiếc rằng, cùng với căn nhà bị vùi lấp hoàn toàn, nhiều kỷ vật của người thân Diệp cũng đã nằm sâu dưới vài tấc đất.
Có lần, Diệp hứa với bố mẹ sẽ thi vào trường công an. Đôi mắt đấng s.inh thành ánh lên niềm tự hào, mong mỏi đến ngày thấy con trai trưởng thành. Sau đêm kinh hoàng ấy, lời hứa còn dang dở mà người đã khuất xa. Ngày tháng sau này, Diệp nói sẽ cố gắng thực hiện lời hứa để bố mẹ được an ủi nơi chín suối.
Trước khi xảy ra vụ sạt lở nghiêm trọng, th.ôn Át Thượng vốn là bản làng yên bình với những nếp nhà sàn khang trang nằm giữa những quả đồi xanh và ruộng l.úa tươi t.ốt. Nơi đây chưa từng bị tàn phá nặng nề bởi thiên tai, cũng chẳng ai nghĩ đến thảm cảnh sạt lở đất xảy ra như 2h sáng ngày 10/9.
Đêm đó, một tiếng nổ lớn như bom vang lên trong đêm t.ối mịt mùng khiến vợ chồng bà Đỗ Thị Thảo – bác của Hoàng Trọng Diệp, trú tại th.ôn Át Thượng – cùng hai đứa cháu bật dậy kinh hoàng. Mấy hô.m trước m.ất điện, đèn tích điện kh.ông dùng được, cả nhà hoảng loạn nhưng kh.ông thể nhìn thấy gì giữa trời t.ối đen như mực.
L.úc sau, một người hàng xóm chạy đến kêu lên: “Mấy nhà bên dưới sập cả rồi”. Chẳng kịp nghĩ nhiều trong l.úc nguy cấp, chồng bà Thảo vội vã lao đi cứu người. Trong nhà, bà Thảo ô.m lấy hai đứa cháu, run rẩy. Bà nghe nói đất đá sạt xuống đã lấp kín đường, một bên là nước lũ cũng chẳng thể thoát ra ngoài.
“Ba bà cháu tôi chỉ biết ngồi chờ, nếu kh.ông may sạt nữa, chúng tôi chỉ còn đường ch:ết”, bà nhớ lại đêm kinh hoàng.
Hai hô.m sau, xóm làng vẫn ngổn ngang, nhiều nóc nhà đã bị san phẳng. Bà Thảo hòa vào dòng người ánh mắt thẫn thờ, nửa đứng nửa ngồi nhìn 3 chiếc máy x.úc bới từng gầu đất tìm kiếm nạn nhân bị vùi lấp.
Bà Thảo quặn t.hắt tim gan khi từng người thân và xóm giềng được đưa lên, có người kh.ông còn nguyên vẹn hình hài. Vụ sạt lở chỉ lan tới sân bãi nhà bà nhưng đã c.ướp đi bố mẹ chồng, em chồng và em dâu cùng cháu g.ái.
“Cháu Diệp đi nghĩa vụ nên may mắn thoát nạn. Tang thương lắm, cả nhà cháu giờ kh.ông còn một ai”, bà k.hóc nấc thành tiếng, đưa tờ giấy lên má chặn dòng nước mắt.
Sáng 18/9, đại diện b.áo Dân trí thay m.ặt đ.ộc g.iả và các nhà hảo tâm đã đến thăm hỏi động viên 4 hộ gia đình có người thân bị không qua khỏi từ trận lở đất do ảnh hưởng của cơn b.ão s.ố 3 tại xã Minh Xuân.
8 ngày sau t.ai n.ạn thảm kh.ốc, Hoàng Trọng Diệp mới thu xếp để t.ổ ch.ức đám tang cho ông bà nội, bố mẹ và em g.ái tại nhà người thân, chỉ cách ngôi nhà cũ của anh vài trăm mét. Nỗi m.ất mát vẫn hằn lên gương m.ặt của chàng trai trẻ. Căn nhà đã m.ất có thể xây dựng lại nhưng người thân của anh đã mãi mãi kh.ông thể trở về.